(TSVN) – Việc khai thác IUU là mối đe dọa nghiêm trọng đối với đa dạng sinh học đại dương, cũng như đối với đời sống của con người và nền kinh tế toàn cầu.
Với 1/3 trữ lượng cá trên thế giới đã bị đánh bắt quá mức, các hoạt động đánh bắt bất hợp pháp làm suy yếu nỗ lực quản lý bền vững tài nguyên biển, đẩy một số loài thủy sản đến bờ vực tuyệt chủng và khiến sự an toàn cũng như sinh kế của con người gặp rủi ro.
Trong những năm gần đây, EU đã thực hiện cách tiếp cận “không khoan nhượng” đối với việc đánh bắt IUU, đã và đang thể hiện vai trò lãnh đạo thực sự trong việc đấu tranh xóa bỏ tình trạng này, đặc biệt là thông qua việc xây dựng và thực hiện Quy định IUU, áp dụng cả trong và ngoài EU. Thông qua Quy chế này, EU khuyến khích và hợp tác với các quốc gia khác, nhằm thực hiện các chiến lược quản trị đại dương hiệu quả và giải quyết vấn đề đánh bắt IUU. Hơn nữa, Quy chế trao quyền cho EU thực hiện hành động chống lại các quốc gia không giải quyết vấn đề đánh bắt IUU, bằng cách cấm nhập khẩu các sản phẩm thủy sản vào thị trường của khối. Điều này rất quan trọng, khi chúng ta nhập khẩu hơn 60% lượng thủy sản mà ta tiêu thụ.
Nghề đánh bắt cá đã đạt được nhiều thành tựu kể từ khi Quy định IUU của EU ra đời; tuy nhiên, đánh bắt IUU vẫn là một trong những mối đe dọa lớn nhất đối với đại dương. Chúng ta phải duy trì và tăng áp lực để giải quyết. Điều này không chỉ là công cụ để thực hiện các cam kết do Chiến lược Đa dạng sinh học và “Farm to Fork” đặt ra, mà còn đưa EU đi đầu trong các nỗ lực toàn cầu nhằm chống lại sự mất đa dạng sinh học thông qua Khuôn khổ Đa dạng Sinh học Toàn cầu của Liên hợp quốc, sẽ được đàm phán tại Hội nghị lần thứ 15 của các bên tham gia Công ước Đa dạng Sinh học vào tháng 10 tới đây.
Tính minh bạch là trọng tâm của Quy định IUU và là điều kiện thiết yếu để cải thiện việc kiểm soát, cũng như ngăn chặn các hành vi khai thác bất hợp pháp có thể xảy ra. Với sự giúp đỡ của tất cả các quốc gia và các bên liên quan, các công nghệ thích hợp, chúng ta sẽ có thể cải thiện tính minh bạch của các hoạt động đánh bắt và truy xuất nguồn gốc các sản phẩm hải sản, qua đó nhằm tăng cường chống đánh bắt IUU.
Tuy nhiên, chỉ những nỗ lực của riêng EU không thể đủ để xoay chuyển tình hình; tất cả các quốc gia có đội tàu đánh cá hoặc nhập khẩu các sản phẩm đánh bắt từ tự nhiên cần phải tham gia cuộc chiến. Nếu không, nỗ lực của EU sẽ vô ích và sân chơi cho các nhà khai thác thủy sản sẽ bị bóp méo. Ví dụ, việc thiếu thông tin công khai về đội tàu của các quốc gia là một thách thức đối với việc thực hiện Quy định IUU của EU. Để giải quyết vấn đề này, EU đã là đối tác tài trợ và ủng hộ nhiệt tình cho Kỷ lục toàn cầu về tàu đánh cá, tàu vận tải lạnh và tàu cung cấp của FAO (Global Record), với mục đích là đóng vai trò như một điểm truy cập duy nhất cho các thông tin quan trọng về đánh bắt cá (và các tàu liên quan đến đánh bắt cá) trên toàn cầu. Nếu có đầy đủ thông tin và được cập nhật, cơ sở dữ liệu này sẽ góp phần hướng tới việc đạt được sự minh bạch toàn cầu về các hoạt động đánh bắt, đồng thời giúp đảm bảo nghề cá trở nên bền vững và hợp pháp hơn.
Chủ tịch Ủy ban Nghề cá của Nghị viện châu Âu