T3, 02/11/2021 09:14

ĐBSCL ì ạch “tự trói chân mình”

(TSVN) – Tổng hợp từ các địa phương, hiện các doanh nghiệp tại khu vực ĐBSCL bắt đầu trở lại sản xuất nhưng mới đạt tỷ lệ từ 30 – 50% số doanh nghiệp trên địa bàn mỗi tỉnh, thành. Trong đó, số doanh nghiệp có quy mô lao động lớn vẫn chưa nhiều, bình quân 250 – 300 doanh nghiệp với công suất 20 – 40% tùy từng địa phương do thiếu lao động và các quy định quản lý khác nhau ở mỗi nơi.

Điểm chung hiện nay là mở cửa nhưng mới chỉ cho phép đi lại trong nội tỉnh, bên ngoài vào thì phải theo quy định riêng của mình. Những rào cản này làm cho doanh nghiệp trong vùng nhất là các khu công nghiệp hay các nhà máy đặt nơi giáp ranh giữa các tỉnh, thành không thể có công nhân.

 Người dân và doanh nghiệp không thể hình dung được khi những quy định không đồng nhất với nhau. Có nơi quy định 2 mũi vaccine và phải xét nghiệm COVID sau 72 hoặc 48 giờ mới được phép vào tỉnh. Có tỉnh buộc cách ly 7 ngày, một số tỉnh lên tới 14 ngày, không ít tỉnh buộc phải có được giấy phép đồng ý từ UBND tỉnh mới được vào… Doanh nghiệp chịu chết khi người một nơi, cơ quan cấp phép thì ở tỉnh khác.

Vấn đề đặt ra là các tỉnh khống chế được tốt dịch bệnh, tình trạng gần như nhau thì sao không thống nhất để doanh nghiệp và người dân được thuận lợi hơn? Mở cửa vậy có phục vụ cho phát triển kinh tế không?

Doanh nghiệp có nhiều văn phòng, nhà máy, cần trực tiếp xử lý, kiểm tra, nhất là sau thời gian dài đóng cửa nhưng không thể đến rồi phải nằm chờ nhiều ngày theo quy định. Nơi ở công nhân cách nhà máy chưa đến 10 km nhưng vì khác tỉnh thì xem như không vào được lại phải thất nghiệp. TP Hồ Chí Minh và 4 tỉnh lân cận, nơi đang còn diễn ra dịch bệnh nghiệm trọng, mật độ dân số cao nhưng cũng đã có sự thống nhất đi lại, trong khi các tỉnh ĐBSCL đang kiểm soát tốt hơn nhiều thì lại hạn chế.

Chủ trương của Chính phủ là thận trọng trong việc mở cửa nhưng linh hoạt để tạo điều kiện tốt nhất có thể. Một cách nào đó, mở cửa trong thế chủ động, có kiểm soát để tránh nguy cơ bùng dịch chứ không phải mở cửa trong sự lo lắng rồi ràng buộc hoặc hạn chế nhiều thứ không phù hợp bối cảnh thực tế của xã hội.

Hiện nay hầu như các doanh nghiệp khi tham gia sản xuất, kinh doanh đều phải đăng ký sản xuất an toàn. Siêu thị lớn vẫn đang bị đồng hóa với cửa hàng tiện ích nhỏ bởi hạn mức số người ra vào. Người dân được đi lại bình thường nhưng lại quy định tài xế không được bốc dỡ hàng hóa, trong khi xe tải chở cùng lúc nhiều mặt hàng cho nhiều nơi khác nhau thì việc bốc vác không thể thay lái xe tự lấy hàng chuyển vào kho. Yêu cầu như thế thì tiêm vaccine cho tài xế trở nên vô nghĩa.

Dường như chính chúng ta bị bó buộc bởi những quy định truớc đây nhưng lại không có cách quản lý mới. Ngay lúc này, ĐBSCL cần một sự thống nhất về cách mở cửa và hợp tác giữa các tỉnh, thành để bắt đầu công cuộc tái thiết kinh tế vùng. Nếu không, ĐBSCL sẽ tiếp tục ì ạch bởi “tự trói chân mình”!

Giám đốc VCCI Cần Thơ

Nguyễn Phương Lam

Bình luận

Chưa có bình luận

Viết bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

error: Content is protected !!