Tỷ lệ nợ xấu nuôi trồng thủy sản của ngân hàng rất cao, tới 20 – 30%. Để giảm bớt nợ xấu trong ngành, cần ưu tiên cho người nuôi, doanh nghiệp được tiếp cận trực tiếp nguồn vốn ưu đãi với lãi suất thấp.
Ông Nguyễn Việt Thắng – Chủ tịch Hội Nghề cá Việt Nam:
Rất nhiều doanh nghiệp với nguồn nợ xấu ngày càng có xu hướng tăng. Nợ xấu trong ngành thủy sản bao gồm loại nợ vay ngắn hạn đầu tư cho dài hạn và trung hạn. Ngoài ra có một số doanh nghiệp sử dụng vốn thủy sản đầu tư sang lĩnh vực khác. Sự gia tăng của nợ xấu là do thống kê chưa hết. Qua thực tế làm việc, có nhiều nơi không báo cáo hết, vì chỉ có những doanh nghiệp làm việc trực tiếp với ngân hàng, họ mới biết doanh nghiệp đó nợ ngân hàng nào, nợ bao nhiêu. Số lượng nợ xấu không giảm là do cơ chế tài chính của đất nước, những chính sách kìm chế lạm phát; những cái đó tác động vào doanh nghiệp, cộng với ảnh hưởng của rào cản kỹ thuật, thương mại bên ngoài nên doanh nghiệp khó khăn, ảnh hưởng tới nguồn vốn và tình hình nợ ngân hàng.
Ông Nguyễn Văn Nhiệm – Chủ tịch Hiệp hội Tôm Mỹ Thanh:
Nhà nước cần giao trách nhiệm cho ngành nông nghiệp và dành một khoản tiền cho ngành này vay. Cơ quan quản lý nhà nước, Ngân hàng Nhà nước cho phép các ngân hàng khác thực hiện. Như ở Sóc Trăng hiện nay, người nuôi đang nợ nhiều nên các ngân hàng khác cũng không cho vay. So với nghề nuôi cá tra còn bị vướng mắc vào những vụ kiện, thì ngành tôm rất thuận lợi đầu ra, đặc biệt tình hình dịch bệnh đã bớt, nhưng không có vốn để làm. Vì vậy, doanh nghiệp nào có phương án nuôi tốt phải được ưu tiên vay vốn; những doanh nghiệp, hộ nuôi bị thất bại do thiên tai, dịch bệnh cũng nên tìm cách giải quyết cho các đối tượng này có vốn để phát triển.
Ông Nguyễn Ngọc Hải – Chủ nhiệm HTX nuôi cá Thới An, Cần Thơ:
Tình hình nợ xấu với ngành cá tra liên tục gia tăng, có cả nguyên nhân khách quan và chủ quan. Nợ xấu ngành cá tra chiếm tỷ lệ nhiều nhất trong lĩnh vực nuôi trồng, chế biến xuất khẩu thủy sản. Nợ xấu trong ngành cá tra bao gồm nợ giữa người nuôi với doanh nghiệp, giữa người nuôi với ngân hàng, giữa doanh nghiệp với người nuôi, doanh nghiệp với nhau… Mối nợ chồng chéo này khó gỡ, vì các chính sách đến với doanh nghiệp còn gặp rào cản thời gian thực thi, nguyên tắc áp dụng, quy chế thực hiện… Việc giải quyết cần thay đổi từ chính sách, từ Chính phủ tới các bộ, ngành, cần đưa nông nghiệp mà trong đó thủy sản vào nhóm ưu tiên.